Bọn mình gặp nhau lần trước hết trong đợt giao lưu Olympia ở khách sạn chiến thắng
Ú, Ngốc lại ốm nhom. Nhầm cả tên trường Ngốc đang học. Còn chun mũi: "Để đằng ấy ôm mỗi khi nào nhớ tớ". Mình đã từng đá bóng trong sân trường Ngốc, làm hậu vệ mà cứ "phá đội hình" vì rất thích lên.
Ngốc cười cái nụ cười rỡ ràng ấy và khiến mình yêu cho đến hiện thời. Thương Ngốc những đêm đưa mình về đầu ngõ cứ ngơ ngẩn nhìn vì gặp nhau chưa được bao lâu lại sắp phải chia xa.
Mình với Ngốc cùng đội với nhau trong các trò chơi và trượt nước với nhau cả ngày. Ngốc thì lại "nhớ lâu", đến nỗi hãn hữu mình phải ngỡ ngàng kêu lên vì Ngốc như một quyển nhật ký biết nói vậy. Với mình, Ngốc là một tên người lớn ham chơi. Những ngày ấy sao mà hồn nhiên quá! Và với mình, Ngốc trước nhất và mãi mãi sẽ là một người bạn thân!".
Thương Ngốc buồn hiu khi biết mình ra một tuần mà còn phải về quê, chỉ ở lại phố có mỗi đôi ngày. Lại bắt đầu một công việc mới, bắt đầu làm quen những người bạn mới, với những chuyến công tác mải miết từ tỉnh thành này sang tỉnh thành khác.
Cũng có đôi khi bắt đầu yêu Ngốc , mình mới giật thột thảng thốt, sợ sau này Ngốc sẽ "quên mất" thế nào
Để thực hiện bộ ảnh cưới đồng phục Đường lên đỉnh Olympia này, Tiếp đã phải can hệ với ban tổ chức và mượn bằng được hai chiếc vòng nguyệt quế của chương trình. Anh còn rất khôi hài và luôn khiến ngôi nhỏ vui vẻ, chan chứa tiếng cười. Ngốc vẫn hay trêu mình: "Bọn chúng em vẫn.
Đến nay dù đã có một cô con gái gần 3 tuổi, nhưng mỗi khi nhớ lại niềm vui được tham dự chương trình và quen được nhau, hai người vẫn luôn cảm thấy đó là một điều may mắn.
Nhờ có Ngốc, mình có thêm nhiều bạn. Để ghi lại những kỷ niệm về "bà mai" Olympia, cả hai đã quyết định thực hiện bộ ảnh cưới xăm này. Thêm hai chữ bạn trăm năm Ba năm trôi qua, trong chớp mắt mình tốt nghiệp đại học, trở về nhà.
Yêu nhau từ mái nhà Olympia Mình đến với Olympia rất ngẫu nhiên, vì thầy hiệu trưởng cũng là thầy dạy đồ đệ học cho tớ, "nuông" thì cho đi thi thử cho biết.
Đó là bé Mai Anh Thư gần ba tuổi rất đáng yêu và tinh nghịch. Mình ra thăm Hà Nội đúng vào những ngày đầu đông. Thế là mình gọi cho Ngốc được nghe cái giọng ấm ấm vỗ về. Ngày ấy, Ngốc đã "rình rang" trong hội với những câu chuyện "nhân văn", được cả "Giáo sư" nhận làm "môn sinh ruột".
Mình đã từng thả diều trong cái khoảng không gian xinh xinh ấy, đã lên giảng đường "học lỏm" một ngày cùng lớp Ngốc
Ngày nay gia đình nhỏ của cặp đôi này đã có thành viên thứ ba. Vậy mà, bọn mình vẫn là bạn thân của nhau. Đã có lúc mình sợ tình bạn "online" của mình có chút gì mỏng mảnh quá. An Hoàng Theo Tri Thức. Tim đập chân run! Mình vẫn nhớ một lần nghe Ngốc hát. Cặp đôi trước hết nên duyên vợ chồng của mái nhà chung Olympia.
Có những lần mình nhớ nhà, sợ gọi điện về mọi người lại lo. Đặc biệt, đám cưới này hoàn toàn do cộng đồng Olympia thiết kế, dẫn chương trình và trình diễn những tiết mục văn nghệ "cây nhà lá vườn". Ghen tị. Thương Ngốc gầy gò "như một con mèo hen" vẫn cởi áo khoác khoác lên cho mình khỏi lạnh. Ba tháng ở ĐH Ngoại ngữ ôn IELTS trước khi đi Úc du học, mình nào có nghĩ ra ngày ngày đang đi học.
Những ngày ở trường ấy, với mình, cũng thật là vui. Vì ai ai cũng dặn dò mình, Ngốc hiền thế, tớ đừng có "nạt" bồ
Cùng dự thi năm thứ ba Đường lên đỉnh Olympia (2001-2002), Mai Thanh Tiếp (THPT Bỉm Sơn, Thanh Hóa) và Nguyễn Thanh Xuân (THPT Châu Văn Liêm, Cần Thơ, cùng sinh năm 1984) là cặp đôi trước hết nên duyên vợ chồng của cộng đồng các thí sinh dự thi chương trình. Ngốc bảo đã từng muốn đáp phi cơ vào đón lúc mình đặt chân lên Sài Gòn ngập nắng.
Và trong quyển từ điển của chúng mình có thêm định nghĩa bạn trăm năm, rất tròn trặn!". Mình về lại Sài Gòn, không dám nghĩ tình cảm này có điều gì lớn hơn tình cảm dành cho một người bạn thân. Bài "Con đường màu xanh" ấy mà thấy bâng khuâng. Từ mái nhà Olympia ấy, bọn mình đã gặp nhau, đã yêu nhau, dù cũng phải mất một thời gian lâu, đã có những bạn bè chung nhiều không kể xiết, đã có những người xoành xoạch đứng bên cạnh, "vun vén" và "ủng hộ" cho chúng mình, và bọn mình muốn cám ơn cái nôi ấy thật nhiều.
Từ khi còn là những người bạn thân, cho đến lúc thành vợ chồng, anh mãi là chàng Ngốc đáng yêu của chị.
Tấn công. Mình đi với Ngốc mà đôi khi cũng đến là. "Rồi là đến những ngày bọn mình sống cách nhau hàng mấy múi giờ. Sau 7 năm là bạn thân và 2 năm chính thức ngỏ lời yêu, một đám cưới hạnh phúc của cặp đôi Olympia trước nhất đã diễn ra vào đầu năm 2010. Mãi là người bạn thân Sau khicuộc thi chấm dứt, Mai Thanh Tiếp trở thành chàng sinh viên ĐH Ngoại thương, còn Nguyễn Thanh Xuân chuẩn bị đi du học tại Úc
Ngày ấy có chuyện gì mình cũng ríu ran với Ngốc. Cùng lắng tai cô gái từng lọt vào vòng thi quý kể lại chuyện tình với chàng Ngốc của mình. Nhưng mà một năm sau, khi ra Hà Nội, mình vẫn. Mà hồi ấy sao Ngốc "đại gia" thế, hiếm nhận được điện thoại, tin nhắn từ Việt Nam, làm tớ.
Trời rét. Cũng có những lúc hai đứa ngồi kể chuyện tình cho nhau nghe. Trên cùng một con đường với Ngốc! Một hôm thiên nhiên mà "va vào nhau", mừng mừng tủi tủi, còn được Ngốc mời đến nhà nấu lẩu cá cho ăn thơm phưng phức, được Ngốc chở đi chơi bằng xe đạp, mà mình thì.
Đã có lúc mình tự hỏi không biết lúc gặp lại nhau hai đứa có gượng gập lắm không? Và thế là mình quyết định ra Hà Nội để gặp Ngốc sau bao lăm năm.
Chưa hệ trọng gì đâu". Bạn thân! Nhưng Ngốc chỉ cười xòa: "Bọn mình sẽ là đôi bạn thân suốt đời". Đối với chị, anh là một người chồng rất ngoan, và luôn tự nhận mình chiều vợ nhất khu tập thể. Ngốc thì trở thành một anh nhà báo dễ thương của hội, sự vụ chủ nghĩa gì cũng thấy có mặt, người đẹp nào cũng thấy "có kề bên". Rồi Ngốc vào thăm, tặng cho mình một em rùa màu xanh rất to.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét