Gần đây
Chỉ cần mẹ con tôi làm gì để ông phật ý là ông la mắng. Độc lập cả về tài chính lẫn tinh thần phòng khi hữu sự họ vẫn có thể tự làm chủ cuộc thế mình. Bình thường. Hay ít ra cũng hạn chế chứ không nên để khi cần. Tính ông lành như cục đất. Nhiều trường hợp bạo lực gia đình phải nhờ đến báo chí lên tiếng thì chính quyền địa phương mới mạnh mẽ vào cuộc. Chỉ cần đóng cửa bảo nhau là đủ rồi” (!) Biết vậy nên ba tôi càng được nước lấn tới.
Phiền nhiễu gì đến ai nhưng khi uống rượu vào. Vậy đó. Hạn chế bạo lực cũng là cách bảo vệ sức khỏe ý thức của những đứa trẻ. Có khi bảo… chờ. Lập gia đình rồi đây riêng. Có khi mấy anh đang bận trăm công ngàn việc. Click vào Gửi bài Hoặc viết vào phần Bình luận phía dưới Hoặc gởi vào mail: truongsonpntp@yahoo.
Sợ sệt đã tiếp tay cho những kẻ bạo hành. Trộm nghĩ cũng nên xác lập cho mình sự tự chủ. Com Trân trọng cảm ơn PNO. Còn các biện pháp xử phạt hành chính thì chưa đủ nặng để răn đe. Người dân kêu cứu chính quyền mới có mặt (mà lắm khi cũng chẳng giải quyết được gì). Coi trời bằng vung. Chúng tôi phải làm đơn thưa kiện thì mới được giải quyết vì đây là “chuyện gia đình.
Đuổi đánh mẹ con tôi có khi chạy khắp xóm. Ông như trở thành một người hoàn toàn khác. Bạo lực gia đình nên được xem là vấn đề chung của từng lớp chứ không phải chỉ là chuyện riêng của mỗi nhà. Nên. Bởi chính sự lệ thuộc. Cả nể. Ông chẳng bao giờ la mắng. Tổ trưởng tổ phó gì vô khuyên giải cũng bị ông vác dao rượt chạy mất dép. Ba tôi nghiện rượu nặng.
Nỗi ám ảnh thất kinh trong quá khứ tạm phai mờ nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe những cuộc điện thoại nức nở của mẹ khi bị ba… “quậy”.
Chẳng biết sợ ai cả. Góp phần thiết lập an ninh trật tự trong tầng lớp cũng như giảm thiểu những đau thương. Mẹ con tôi chẳng còn cách nào khác nào việc chịu đựng vì mẹ tôi rất sợ (hay không muốn) ly dị. Ngay khi quyết định tiến tới hôn nhân. Đợi đến khi ba tôi… tỉnh rượu. Ông bà nội ngoại hai bên can ngăn cũng không được vì vũ phu chừng như đã ăn sâu vào máu ông rồi.
Nhưng hệ thống luật pháp cần đặt ra những biện pháp chế tài nghiêm nhặt để những kẻ thích bạo hành ngán sợ.
Hàng xóm vô can ư? Ông hành hung luôn người ta. Nhưng khi mẹ con tôi (và có khi là Hàng xóm) gọi công an xuống can thiệp. Nhưng bảo ông cai rượu là điều chẳng thể. Tôi hiểu vì bà vẫn còn quá yêu ba tôi. Anh em tôi lớn lên. Thế hệ nữ giới của bà chừng như không quen sống độc lập cũng như thường đủ mạnh mẽ để đương đầu với dư luận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét